Cây Phát Sáng: Kỷ Niệm Tuổi Thơ Đẹp Lung Linh
Trong thời kỳ thu hoạch lúa, bàn đỗ vàng lung linh trải rộng trên con đường làng. Đây là lúc chị em tôi thường nhau nhất đi chơi trò “lộn tùng phèo”, tóc rơm dính đầy đầu. Sau đó, chúng tôi thu nhặt rơm và tự làm “cây rơm”, một ngọn núi nhỏ màu vàng đặt trên đầu chái bếp. Buổi tối, nếu không chơi ú tim quanh cây rơm, chúng tôi sẽ chờ đến khi trăng lên, rồi cùng nhau đi chơi trên cánh đồng.
Tuy nhiên, đi chộp đom đóm để bỏ vào cây tầm bóp mới là điều thú vị nhất. Cây tầm bóp mọc dại khắp nơi trên cánh đồng, nhưng hiện tại đã không ai biết cách ăn như trước đây. Chúng tôi chọn những cây tầm bóp đẹp, có cành rợp tròn, cao khoảng 30-40 cm, với quả giống như trái tim treo từng chùm trên cành. Mùi hăng hắc của đom đóm không làm chúng tôi sợ hãi, chúng tôi chỉ cần theo ánh sáng của đom đóm và chộp bắt. Mỗi khi chúng tôi bắt được một con, chúng tôi phải khéo léo tách vỏ và bỏ vào từng quả tầm bóp. Trong khi một người giữ cây để không để đom đóm bay ra khỏi, người khác lại đi bắt tiếp.
Với vài chục con đom đóm, cây tầm bóp trở nên sáng xanh và thật đẹp như một chiếc lồng đèn giữa cánh đồng. Đó là bữa tiệc ánh sáng trong ký ức tuổi thơ của chúng tôi những năm sơ tán. Vì bữa ăn hàng ngày của các gia đình nông thôn vẫn phải dùng đèn dầu, những người có đèn bão hay đèn măng-sông là hiếm hoi. Duy nhất trong làng, gia đình bác Phong sở hữu một chiếc đèn măng-sông sang trọng. Đèn điện là ước mơ của những người nông dân. Mỗi khi ông tôi chở xe bò chất ngất đến bến Mễ Sở giao cho nhà máy đường Vạn Điểm, nhìn qua bên kia sông, tôi thường nghe ông tôi nói rằng: “Sắp tới sẽ có đường điện từ Thường Tín kéo dây đến đồi Thiết, đến quê mình đấy!” Khi đó, cái Thu không chỉ là thời gian làm bánh xay thóc hay rửa bát mà đã có máy xay xát và máy rửa bát giúp đỡ.
Tôi vô cùng ngạc nhiên và không tin vào điều ông tôi nói: “Ông đùa à!” – “Không, điều này không phải đùa. Mọi người đã thấy trên phim, và nước ta cũng sẽ có.” Trở về nhà, tôi ngồi ăn cơm dưới ánh trăng sáng rực, không cần dùng đèn. Ông tôi nói thảnh thơi: “Một vài năm trước, khi ông tôi đưa tôi đi Hà Nội xem phim hài về Sác-lô, tôi nhìn thấy một chiếc máy rửa bát. Bom đạn đã kết thúc, hòa bình đã đến, và nước ta sẽ có thêm nhiều thiết bị để các bà nội trợ không còn vất vả nữa.”
Giấc mơ của ông tôi thật tuyệt vời và tốt đẹp như một miếng đất. Và những chú đom đóm cùng cây tầm bóp trên cánh đồng đã lặng lẽ làm cho thế giới tuổi thơ của chúng tôi trở nên đẹp hơn, lung linh hơn trong những khó khăn với lớp học buổi tối. Chúng tôi nghe thấy tiếng bom đạn vang lên, và nhìn thấy bầu trời đỏ rực, trong lòng hoang mang vì quan tâm đến cha mẹ đang chiến đấu.
Nhiều năm trôi qua, điện đã thay thế đèn dầu tại làng, và chúng tôi không còn thấy những chú đom đóm và cây tầm bóp trên cánh đồng. Trẻ em cũng không còn chơi trò cây phát sáng nữa, vì đã có thế giới truyện tranh và trò chơi đầy lôi cuốn. Tôi mãi nhớ kỷ niệm khi chị tặng cho mỗi chúng tôi một túi rau tầm bóp xanh tươi, và nói: “Hãy ra cánh đồng gần nhà kiếm tầm bóp tươi và sạch. Mang về làm quà, sẽ thấy vui thỏa lòng chị đấy.” Tôi còn nhớ hình bóng nhỏ bé của chị đứng ở lối ngõ chào tạm biệt chúng tôi. Tôi chắc chắn rằng một ngày nào đó, tôi sẽ trở lại với chị, trong một ngôi nhà ấm cúng, để nghe gió đồng thổi về, mang đến hơi mát tươi trọn vẹn!
Chơi cây cảnh – Nơi chia sẻ kinh nghiệm trồng và chăm sóc cây cảnh. Chơi cây cảnh – Nơi chia sẻ kinh nghiệm trồng và chăm sóc cây cảnh